Sunday, March 14, 2010

ĐỪNG ĐỂ NHỮNG DÒNG SÔNG PHẢI “CHẾT”





Khi kinh tế đất nước ngày càng phát triển, kéo theo đó là hàng loạt các khu công nghiệp, các nhà máy, xí nghiệp đua nhau mọc lên. Hệ quả tất yếu đó là tình trạng ô nhiễm môi trường, đặc biệt là môi trường nước ngày càng trầm trọng. Những con sông, dòmg kênh phải gồng mình gánh nào là rác thải sinh hoạt, nước thải công nghệp độc hại. Sự sống dần dần biến mất thay vào đó chỉ một màu đen xám xịt của rác và rác.



Tại tồ 82, phường 15, quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh, có một đoạn của con sông mà người dân nơi đây vẫn gọi là cầu Bến Phân, hay là cầu Tứ Quý, tình trạng ô nhiễm vô cùng trầm trọng. Mùi hôi thối từ con sông bốc lên nồng nặc, những chiếc bịch nilông nổi bồng bềnh trên mặt nước đen ngòm. Bà Nguyễn Thị Sai, một hộ dân lâu năm cho biết: Dòng sông bị ô nhiễm do một số nhà máy gần đó gây ra. Dù đang là ban ngày nhưng cảnh tượng người dân nơi đây mắc màng, mùi nhan đậm đặc là điều không có gì lạ. Bà Sai nói thêm nơi đây ruồi, muỗi ngày càng nhiều, bà phải dốt nhan muỗi và mắc màng cả ngày nhưng vẫn bị đốt. Dòng sông ngày càng chết, không một loại sinh vật nào có thể sống nổi. Vài năm trước còn đánh bắt được cá nhưng nay thì không còn, ông Nguyễn Văn Hường, một hộ dân sống gần con sông cay đắng nói.



Thiết nghĩ việc phát triển kinh tế nên gắn chặt với hoạt động bảo vệ môi trường, có như thế mới bền vững và hiệu quả.


Nhân ngày lễ vợ chồng Tý đi du lịch. Chọn phòng ở tầng cao nhất của khách sạn để ngắm sao, vợ chồng Tý hí hửng.

Nhưng hôm nay thang máy bị mất điện thế là vợ chồng Tý phải leo cầu thang bộ lên tầng 30 của khách sạn.

Đến tầng 29, đang mệt bở hơi tai, Tý “:hông báo” với vợ một tin động trời:

Em! Anh… để chìa khóa phòng dưới quầy tiếp tân rồi!

Vợ Tý: Ôi…em thấy “sao” rồi anh ơi! Đùng…!

Bói vui


Cự Giải (22/06 - 22/07)
15
Tử vi hôm nay (15/03)

Sự Nghiệp
Công việc hoàn thành đúng hạn giúp bạn nhận được cái gật gù của sếp trên :)

Sức Khỏe
Thể lực sung mãn cho bạn một ngày tràn đầy năng lượng.

Tiền Bạc
Một chút vấn đề về tiền bạc có thể làm cho ngày vui của bạn không trọn vẹn.

Tình Yêu
Sự thu hút ghê gớm của một "bóng hồng" mới làm bạn lơ là mối quan hệ với "người đương thời". Chớ nên đi theo những tiếng gọi quá "hiểm nguy" bạn nhé!

Tuesday, March 9, 2010

NHỮNG MẢNH ĐỜI BÊN DÒNG SÔNG CHẾT

Sau một buổi sáng với chuyến đi dài hơn dự kiến, qua 3 tuyến xe buýt, chúng tôi tìm đến giáo xứ Tử Đình trên đường Thống Nhất, phường 15, quận Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh. Luồn qua con hẻm nhỏ, chúng tôi đến với khúc sông nơi người dân ở đây vẫn gọi là cầu Bến Phân (trước đây), bây giờ gọi là cầu Tứ Quí.

Con sông ô nhiễm một cách trầm trọng do những nhà máy, xí nghiệp gần đó gây ra. Mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, ruồi muỗi bay nhợn người và những con thuyền được cố định thành nơi sinh sống của một số hộ dân, đó là những hình ảnh, ấn tượng đầu tiên chúng tôi bắt gặp và cảm nhận được.

Chọn một con thuyền, chúng tôi thử tìm hiểu cuộc sống của người dân nơi đây. Con thuyền dài 19m, làm nơi sinh sống của hai ông bà lão cùng hai đứa cháu ngoại. Cụ ông tên Nguyễn Văn Hường, sinh ngày 26 tháng 7 năm 1936, cụ bà tên Nguyễn Thị Sai. Bất ngờ vì một nhóm bạn trẻ đến thăm nhưng ông bà vẫn thân thiện và rất cởi mở. Dù đang bị ốm nhưng cụ ông vẫn dành cho chúng tôi buổi nói chuyện thân mật, ông kể về cuộc đời mình về những vất vả mưu sinh khi còn nhỏ và cả những khó khăn hiện nay.

 Ông nguyên quán ở Phú Yên, trước năm 1954 ông có đi lính cho thực dân Pháp. Sau khi chuyển vào Nam sinh sống, ông lại đi lính cho Ngụy Ông bà có cả thảy 12 người con, nhưng sáu người đã mất. Chiếc thuyền này ông mua được 13 năm, lúc đó khoảng 2 cây vàng và tự tay ông hoàn thiện nó thành nơi định cư của cả gia đình trong vòng tám tháng.

Cuộc sống nghèo khổ vất vả của ông bà càng khó khăn khi phải gánh thêm 2 đứa cháu ngoại. Một tên Ánh Phượng học lớp chín, một tên Kim Anh chuẩn bị bước vào lớp sáu. Gặp cô bé Kim Anh tôi bắt chuyện, nét ngây thơ, trong sáng của em không bị mất đi dù hoàn cảnh khó khăn và rất vất vả. Bố mất ngày 27 tháng 6 nhưng em không thể nhớ nỗi năm nào. Mẹ em vào tù từ khi em hoc lớp một,vì tội gì em cũng không biết. Em phải sống với ông bà ngoại già yếu và mất sức lao động.

Tuổi thơ vất vả và thiếu tình thương của cả bố lẫn mẹ, nhưng cô bé luôn biết phấn đấu, là một học sinh khá của lớp em được thầy cô thương yêu, giúp đỡ cả vật chất lẫn tinh thần. Em cho biết chị Ánh phượng cũng là một học sinh khá, năm học vừa qua có lãnh phần thưởng của nhà trường. Ước mơ của em là trở thành cô giáo, một uớc mơ bình dị mà đẹp đẽ.

Cụ bà là người chăm sóc cho cả nhà, từ chi tiêu đến ăn uống. Bà là người đóng vai trò người cha người mẹ che chở cho 2 đứa cháu cơ nhỡ. Bà cho biết vì mất sức lao động, cộng với tuổi già không làm gì ra tiền, chi tiêu trong gia đình phụ thuộc hoàn toàn vào 480.000 đồng/tháng từ tiền trợ cấp của phường. Số tiền quá nhỏ với cụ ông luôn ốm đau và 2 đứa cháu đang tuổi ăn học, mỗi năm số tiền mà gia đình phải đóng cho cháu Ánh Phượng theo học là 800.000 đồng. Dù nằm trong diện nghèo được miễn giảm, và gia đình nhiều lần làm đơn kiến nghị miễn giảm học phí nhưng nhà trường nơi cháu Ánh Phượng theo học vẫn không giải quyết. Trong cả buổi nói chuyện cụ bà luôn mong ước làm sao mỗi tháng có thêm 5kg đến 10kg gạo.

Cuộc sống của gia đình bà và những hộ dân khác rồi sẽ ra sao khi có dự án giải tỏa của chính quyền. Cụ bà cho biết số tiền gia đình nhận được khoảng sáu mươi triệu đồng. Số tiền này sẽ giúp họ có một chỗ định cư ra sao? Rồi việc học của 2 đứa trẻ sẽ ra sao? Có ai đó đã từng nói cuộc sống rồi sẽ mỉm cười với tất cả mọi người. Nhưng liệu có mỉm cười với bé Kim Anh, bé Ánh Phượng và những đứa trẻ nơi khúc sông ô nhiễm, và dần dần đang mất đi sự sống. Rồi không biết ước mơ nhỏ bé của Kim Anh sẽ đi về đâu khi tuổi già và bệnh tật đang dần dần lấy đi sức khỏe của ông bà ngoại, hai con người là động lực, là nguồn sống của em.

Tuesday, March 2, 2010

7 thói quen tốt ngăn ngừa rụng tóc ở nam giới

Không chỉ phái đẹp mới gặp phải những rắc rối về tóc, thậm chí xu hướng gãy rụng tóc ở nam giới còn nhiều hơn nữ giới. Giải pháp nào cho vấn đề này? Thực tế, điều này phần lớn phụ thuộc vào thói quen hàng ngày.

1. Dinh dưỡng hợp lý

Muốn có mái tóc chắc khỏe, tóc “lâu lâu” mới rụng, nam giới nên hạn chế những thực phẩm nhiều chất béo, ngọt và quá cay. Đồng thời tích cực bổ sung những thực phẩm giàu chất sắt, can-xi như ngũ cốc, rau quả, đậu đen, vừng, trứng, sữa, thịt bò, thịt gia cầm… Những thực phẩm này có tác dụng kích thích các chất bôi trơn chân tóc, giúp tóc óng mượt và chắc khỏe.

2. Gội đầu đúng cách

Gội đầu quá lâu hay quá nhanh đều không tốt cho tóc. Số lần gội tốt nhất là từ 3-4 lần/tuần. Gội bằng nước ấm khoảng 40oC.

Khi gội đầu, dùng tay mát xa nhẹ da đầu, vừa làm sạch mà không tổn thương da đầu, vừa có tác dụng lưu thông khí huyết, giúp chân tóc săn chắc.

Lựa chọn loại dầu gội không gây kích ứng da.

Nên để tóc khô tự nhiên sau khi gội đầu


Đừng nghĩ rằng tóc ngắn nên không cần chải đầu nhưng chải tóc không đơn giản là sắp xếp các sợi tóc theo ý muốn mà còn có tác dụng mát-xa da đầu, kích thích khả năng tuần hoàn máu cũng như hấp thụ các dưỡng chất của chân tóc và vùng lân cận.

3. Tránh ánh nắng gắt

Nam giới thường không hoặc ít có thói quen đội mũ khi ra nắng… và “đội quân” tia cực tím trong nắng sẽ chiếu thẳng vào tóc, làm tóc mất nước, khô gãy.

4. Ổn định tâm lý

Rụng tóc không chỉ chịu ảnh hưởng bởi các dưỡng chất, hơn thế nữa, nó còn do tác động nặng nề của yếu tố tâm lý. Tâm lý không thoải mái, luôn lo lắng bất an, mệt mỏi, cộng thêm áp lực công việc khiến nam giới thường hay mắc chứng mất ngủ… đều dẫn đến hậu quả tóc yếu, hay gãy rụng. Đó cũng là nguyên nhân giải thích tại sao nam giới lại có nhiều người bị rụng tóc, bị hói đầu đến vậy

5. Duỗi nhuộm tóc có chừng mực

Một mái tóc được uốn/duỗi, nhuộm, sấy cẩn thận luôn tạo cho bạn sự tự tin, nổi bật ở mọi nơi, tuy nhiên nếu cứ trường kỳ làm đẹp cho nó như vậy thì hiện tượng tóc khô cứng, dễ gẫy, mất độ bóng, thậm chí là mất cả màu sắc là điều khó tránh khổ.

Tốt nhất nên để cho tóc có khoảng thời gian hồi phục ít nhất từ 3-6 tháng.

6. Tránh xa thuốc lá

Hút thuốc lá là một trong những nguy cơ gây hại cho tóc lớn nhất. Nicotin trong thuốc lá không những gây hại cho phổi, mà còn “tàn sát” mái tóc chắc khỏe của bạn.

7. Không ngồi quá lâu trước máy vi tính

Công việc, sở thích chơi game... khiến nam giới gần như lúc nào cũng “kè kè” bên máy vi tính. Một vài nghiên cứu đã chứng minh, nam giới làm việc nhiều với máy vi tính có tỷ lệ tóc gãy rụng cao rất cao, thậm chí là mắc chứng hói đầu. Nguyên nhân là do, khi tập trung quá lâu vào màn hình, trung khu thần kinh sẽ khá căng thẳng làm các tế bào thần kinh thực vật hoạt động hỗn loạn, chức năng co giãn mạch máu trên da suy giảm, vùng da quanh chân tóc cứng lại, không thể hấp thụ được các dưỡng chất để nuôi dưỡng tóc.

Tuesday, January 19, 2010

căn gác mưa!


Một mình trên căn gác nhỏ, lòng cô trĩu nặng một tâm sự. nhìn ra ô cửa nhỏ, lòng cô cũng như những cơn mưa nặng hạt đang rơi ngoài kia.

Mưa dường như xối vào lòng cô nỗi cô đơn, lạnh giá. Bật chiếc radio quen thuộc, mong tìm được một tiếng nói để vơi bớt trong cô nỗi buồn da diết. Nhưng dường nhưng người bạn tinh thần hàng ngày hôm nay cũng không ủng hộ cho tâm hồn cô. Chiếc đài vang lên ca khúc “Con đường mưa”. Mưa ngoài trời, bài hát về mưa-hát về chuyện tình tan vỡ càng xát vào lòng cô nỗi tê buốt, lạnh giá.

Mưa gợi cho cô bao điều, những kỷ niệm tuổi thơ, những tháng ngày nô đùa dưới mưa. Những cơn mưa cũng mang anh về với cô. Mưa-những giọt mưa rơi càng nặng hạt như chính lòng cô đang trĩu nặng. bao kỷ niệm ập về, cô nhớ về anh, nhớ về quãng đời sinh viên đầy mơ ước và hoài bão. Nơi ấy, quãng thời gian đẹp đẽ nhưng ngắn ngủi ấy cô đã gặp được anh, yêu anh và sống hết mình với tình yêu của anh.

Ngoài hiên mưa vẫn rơi, khúc nhạc vẫn đang da diết làm cho lòng cô càng thêm lạnh lẽo. Bao kỷ niệm một thời sinh viên, những buổi học tan trường không thể về được vì những cơn mưa bất chợt của Sài Gòn. Nhưng trên hết vẫn là hình ảnh, ký ức về anh, về những buổi hẹn hò cùng anh. Ngồi với nhau dưới khung cảnh mưa vẫn rơi, những cơn mưa vẫn thường cùng họ sóng đôi với nhau như thế. Anh từng nói với cô “ anh và em là mệnh thủy hay sao ấy!”. Những lúc như thế cô chỉ mỉm cười, nụ cười tươi lắm làm anh quên đi cơn mưa đang lách tách rơi ngoài kia!

Mưa Sài Gòn! Sao đêm nay dai dẳng và nặng hạt lạ thường. Dường như mưa ngoài kia cũng đang thấu được tâm sự của cô. Ngày ấy cô là một sinh viên ngây thơ, không thích mưa vì với cô mưa quá ướt át và buồn chán, những lúc như thế cô chẳng làm được gì. Nhưng giờ đây cô càng không thích mưa vì mưa làm cô nhớ đến anh, nhớ những kỷ niệm những lúc cô có anh bên cạnh. Giờ đây lòng cô sao trống trãi và lạnh lẽo quá!

Cơn mưa vô tình đến, vô tình đi giống như anh vậy! chính cô giờ đây cũng không thể hiểu được họ chia tay vì đâu, chỉ biết rằng họ đã xa nhau mãi mãi! Lòng cô trống trãi, nỗi nhớ anh đang bao trùm trong khung cảnh mưa rơi lách tách, bản nhạc buồn réo rắt.

Ngày mai mặt trời sẽ lại chói chang, nó sẽ sưởi ấm cho tâm hồn cô, cuốn cô vào sự bận rộn của công việc và cuộc sống hàng ngày, lúc đó có thể cô sẽ tạm quên anh đi nhưng cô biết mưa và anh sẽ mãi đọng lại trong cô như những kỷ niêm không bao giờ phai!

Sunday, January 17, 2010

ông nội

“Ông nội”, tiếng gọi thân thưong mà từ lâu lắm rồi tôi không còn được cất lên thành lời. Tôi không được bên Ông để nghe những câu chuyện cổ tích, không được ông cầm tay viết những nét chữ tròn trĩnh đầu đời… bởi một điều ông đã xa tôi mãi mãi!


Tôi còn nhớ như in hình ảnh Ông, một con ngưòi trải qua tất cả những biến cố của cuộc đời. Đôi mắt sáng, hàng lông mày rậm và dày, hàm răng đã thưa thớt vì tuổi già. Ông tôi là con ngưòi của công việc của tài hoa, những công việc như đan thúng, nông, nia… ông đều làm thành thục và rất đẹp mắt.

Tuổi thơ tôi gắn với Ông còn hơn với ba mẹ. Tôi đươc ông chăm bẵm từ lúc mới lọt lòng mẹ. Tôi quấn ông như hình với bóng, ngày ông chơi cùng tôi, đêm đến ông đưa tôi vào giấc ngủ với những câu chuyện cổ tích hay những câu hát ru nhẹ nhàng. Bên Ông tôi như trưởng thành hơn, hiểu biết hơn và bình yên hơn. Đôi bàn tay gầy guộc nhưng sao ấm áp và mạnh mẽ quá, nó như bao bọc lấy tôi, che chở cho tôi để tôi có thể trưởng thành và cứng cáp hơn.

Ai cũng bảo tôi giống ông như tạc, ai cũng gọi tôi là ông “Chín con”, những lúc như vậy tôi rất vui. Nhưng cuộc đời lại không cho tôi đươc bên ông lâu hơn cái tuổi lên bảy. Sinh, lão, bệnh, tử quy luật muôn đời của cuộc sống đã cướp đi Ông của tôi. Ngày tôi chập chững bước vào mẫu giáo, Ông đã cùng tôi cắp sách đến trường, cầm tay tôi viết những con chữ đầu đời. Tôi vui vì mình được đi học, được biết chữ, vì có ông bên cạnh. Tôi ước ông sẽ bên tôi mãi mãi, uốn nắn tôi những lúc tôi lạc bước giống như những con chữ kia. Nhưng không ông đã xa tôi rồi!

Căn bệnh quái ác hàng ngày hành hạ thân xác già yếu của Ông, cuối cùng nó cũng cướp ông khòi tay tôi. Tôi như chết lặng trước sự mất mát quá lớn này. Nước mắt chảy thật khẽ nhưng dường như không dứt giống như nỗi đau của tôi bây lúc bấy giờ!

Dù giờ đây tôi đã trưởng thành hơn, đang thực hiện mơ ước của mình, nhưng trong sự trưởng thành của tôi, hình ảnh của Ông luôn hiện hữu và song hành! Khi tôi vấp ngã nghĩ đến ông mà vượt qua, khi thành công nhớ đến Ông để tự hào và phấn đấu.!

BĂNG ĐĂNG